Reviews

Ring Roads by Patrick Modiano

kjellouise's review against another edition

Go to review page

mysterious reflective slow-paced
  • Plot- or character-driven? Character
  • Strong character development? It's complicated
  • Loveable characters? Yes
  • Diverse cast of characters? Yes
  • Flaws of characters a main focus? No

5.0

pearloz's review against another edition

Go to review page

3.0

The second half was considerably better than the first, but perhaps that was due to the familiarity established.

william1349's review against another edition

Go to review page

4.0

J’adore

amanda071's review against another edition

Go to review page

3.0

Mooi, ontroerend en een prachtige schrijfstijl! Dat smaakt naar meer.

ngominh's review against another edition

Go to review page

5.0

Sự lãng quên có lẽ là mùi vị được nhận thức rõ ràng nhất khi đọc văn chương của Modiano. Trong cuốn tiểu thuyết này, mùi hương ấy len lỏi ám khói vào trong từng con người, cảnh vật và cách bài trí. Sống động nhất trong những chi tiết kể trên là hội các nhân vật mà Serge cố gắng tiếp xúc để tìm kiếm những dẻ xương sườn còn lại của cha mình. Nhóm người ấy là tập hợp những kẻ bị tước mất vị thế, những kẻ nhan nhản sống nhung nhúc ngoài lề xã hội. Tất cả chỉ là giả tạm với những vỏ bọc họ tự dựng ra. Modiano vẫn như thường lệ, không đưa ra một manh mối chắc chắn nào. Ông phủ người đọc bằng lớp lụa của cái hư vô, của sự không chắc chắn; để từ đó thế chênh vênh của các nhân vật bộc lộ, dần dần chuyển hóa thành cái bấp bênh trong mỗi người đọc.

Nếu trong Nàng tóc đỏ, Orhan Pamuk dựng lên thế giằng co của những bản ngã cha con giết chết lẫn nhau đậm tính sử thi và sự trơ trơ của Thổ Nhĩ Kỳ; thì ở đây, với Những đại lộ vành đai, câu chuyện ấy lại một lần nữa xuất hiện trở lại, và được gọi dưới tên, như Serge vẫn thường bảo “trường đoạn đau đớn ở trạm tàu điện ngầm George – V”. Cái kết bi thảm ấy diễn ra trong ngày những cảm xúc bối rối gạt chân lẫn nhau để ông một khắc nào đó đẩy cậu con trai vừa đỗ cậu tú vào dưới những bánh xe của gầm tàu hỏa. Động cơ của cú đẩy ấy đến nay vẫn chưa xác định. Liệu đó là sự ganh đua với học vấn của đứa con ông luôn tự hào, trong khi bản thân bất lực với bản cải tạo tuyến đường sắt La Petite Ceinture; hay liệu ông thấy một sao chép DNA thất bại nào đó ở người con trai, mà ở đó ông gợi cho cậu cách giả bút tự của các nhà văn để bán giá cao hơn như Melissa McCarthy một lần nào đó hóa thân trong Can you ever forgive me? Hay một lý giải khác, là cách xỏa bỏ hình ảnh yếm thế, bất lực khi bị hành hung ở chợ tem, ở nhà Pessac và sự thất bát trong lần chơi cổ phiếu từ những công ty phá sản hoặc dẹp tiệm từ lâu?

Không ai biết rõ, ngay cả Serge, và cũng chẳng phải chuyến hành trình của cậu cũng chính là chuyến đi tìm câu trả lời ấy? Nhưng ở đó, dẫu biết những huân chương tước vị là giả tạm, vẫn biết sự nhận ra đứa con là giả vờ, vẫn biết mọi chuyện mai này sẽ theo một hướng rất khác; nhưng cậu trai 17 tuổi vào đêm 17 tháng 6 gần như bị tước đi cuộc sống bởi cha mình ấy, vẫn hiên ngang đứng ra bảo vệ người đàn ông ấy. Đến cuối khi ông bị lừa mất hết tất cả, cậu có hai con đường – một, trốn thoát bình yên và hai, chịu cảnh tù tội cùng ông; thì cậu vẫn luôn ở đó, chọn đồng hành ngồi im cúi đầu để có những đụng chạm xác thịt dù cho nhỏ nhất mỗi khi xe cảnh sát xốc nảy, bởi những trải nghiệm này là không thể có lại; hay việc giết chết Lestandi khi y có những lời xúc phạm đến ông… Tất cả cho thấy một tình cảm nào đó vượt lên tất cả, tha thứ cho nhau, nhìn nhận lẫn nhau, để rồi mọi thứ lại quay trở lại từ đầu, vì người ta luôn tò mò được biết cội nguồn của mình […] Con sẽ theo bố đến cùng.

Với Những đại lộ vành đai, Modiano bằng ngòi bút nhạy cảm mà tinh tế khoét sâu vào cái quên lãng vốn có cố hữu trong văn chương ông làm nên một tiểu thuyết tuy ngắn nhưng rất khó quên đối với độc giả. Trong đó tình thân giữa hai nhân vật chính được đặt trên nền móng điêu tàn của cảnh trí nước Pháp như những chập choạng trong buổi chiều tối. Bức tranh tổng thể trong tiểu thuyết này được Modiano vẽ bằng những nét mảnh, đầy nhưng sắc nét. Ông dùng những khoảng ombre chuyển tiếp cần thiết, giữa nhớ và quên, hiện đại và quá khứ, mất mát và còn lại; để cho thấy vốn dĩ bản chất sự quên lãng vẫn luôn tồn tại, ăn sâu và gặm nhấm vào những khoảng ký ức vốn từ lâu con người vẫn quên lật giở. Một vùng mù sương của những lãng quên, một khoảng không rất Modiano để trôi đến vô cực. Đọc cái lãng quên để không còn có thể quên cái lãng quên ấy.


michelemo's review against another edition

Go to review page

3.0

Pînă la urmă ajung la concluzia că această căutare obsesivă a tatălui este de fapt un fel de căutare greșită a sinelui, a identității sale din perspectiva unor evenimente nefericite din trecut (evenimente care parcă au fost doar în imaginația lui și nicidecum reale). Nici la final nu aflăm adevărul 100%.

Sunt sigur că nu a fost cel mai bun roman al acestui scriitor care a primit premiul Nobel în 2014.

mihai_andrei's review against another edition

Go to review page

3.0

2.8/5

emma_tran's review against another edition

Go to review page

3.0

Mình thích gì về cuốn này?
- Cảm giác lạc lõng, chơi vơi, không rõ ràng, mờ ảo của quá khứ và cả hiện tại, sự nghi ngờ, ngờ vực về người cha, về việc ông ấy là ai, là người như thế nào và những cuộc lời nói với cha bên trong nhân vật

Mình không thích gì về cuốn này?
- Modiano có phong cách rất đặc trưng của các tác giả Pháp (điện ảnh Pháp cũng tương tự nên có thể đây là chất nghệ thuật Pháp chăng) ở sự phi tuyến tính của cốt truyện và sự bứt mình khỏi cấu trúc tự sự được lập ra. Cũng vì vậy mà nó khó theo, luôn có cảm giác không rõ ràng. Các tình tiết đan xen, không rõ đầu cuối, nhưng có lẽ chính vậy mới hợp với cái cảm giác mà Modiano muốn khơi gợi chăng?

martinspanberg's review

Go to review page

dark mysterious reflective sad medium-paced
  • Plot- or character-driven? Character
  • Strong character development? It's complicated
  • Loveable characters? N/A
  • Diverse cast of characters? N/A
  • Flaws of characters a main focus? Yes

4.75

msiipola's review

Go to review page

dark mysterious sad medium-paced
  • Strong character development? No
  • Loveable characters? Yes
  • Diverse cast of characters? Yes
  • Flaws of characters a main focus? Yes

4.0

More...