Take a photo of a barcode or cover
emotional
reflective
medium-paced
Plot or Character Driven:
Character
I haven’t read that much queer Asian lit, and this is my first set in South Korea. But instead of the queer woman’s perspective, we’re reading from the POV of her elderly, homophobic mother. The mother worries for her daughter because, as a lesbian, she won’t do the traditional thing of marrying a man and having kids, leading her mother to fear for her place in Korean society. At the same time, the mother works a gruelling job in a care home, looking after a very elderly woman with no family, who the state is content to let languish and die in understaffed care homes. The mother fights for Jen’s rights to basic respect and dignity, and I was almost glad that there was no dawning realisation that her daughter faces similar discrimination for her sexuality, as that would have felt quite contrived and not realistic of real people’s complex and, often warped, thinking. But throughout the book, living in close quarters with her daughter and her girlfriend, you do see the mother’s mindset slowly begin to shift. The daughter is part of activist rallies in support of university lecturers who have been unfairly dismissed for being gay, and seeing their mistreatment at one of these rallies begins to open the mother’s eyes. She doesn’t suddenly don a rainbow flag as a cape and join her daughter on the frontlines; her traditional values are ingrained too deeply for that, her fear for her daughter’s inability to conform overriding most possibilities of acceptance. We’re not expected to feel sorry for or empathise with the mother either. As I said, it’s no redemption arc, it’s just one portrayal of what some queer folk in South Korea go through, at odds with their conservative parents.
I don’t usually mind no speech marks in books, but for some reason here I often struggled to delineate what was speech and what was internal monologue.
Thanks to the publisher for the review copy!
I don’t usually mind no speech marks in books, but for some reason here I often struggled to delineate what was speech and what was internal monologue.
Thanks to the publisher for the review copy!
Moderate: Homophobia
challenging
emotional
reflective
tense
medium-paced
Plot or Character Driven:
Character
Strong character development:
Yes
Loveable characters:
Complicated
Diverse cast of characters:
No
Flaws of characters a main focus:
Yes
3.5/5 sao
Văn học Hàn Quốc luôn là một trong những lựa chọn của mình khi nhắc đến sách văn học viết về các vấn đề trong xã hội. Có lẽ vì văn hóa tương đồng mà có rất nhiều quan điểm hay góc nhìn từ các tác giả Hàn Quốc khiến mình trầm trồ khá nhiều, cách họ đặt vấn đề rồi đào sâu đến cốt lõi luôn là điều mình ấn tượng nhất.
Khi cộng đồng LGBT đang dần nhận được những quan tâm của xã hội thì dần dần những tác phẩm văn học viết về cộng đồng này cũng được xuất bản nhiều hơn. Trong các cuốn sách thì nội dung thường gặp nhất chính là về những cá nhân đi tìm giới tính thật hay vị trí của chính mình thông qua sự cộng nhận của xã hội và sự cảm thông thấu hiểu của người thân. Hầu hết những cuốn sách viết về cộng đồng LGBTQ+ đều đến từ góc nhìn từ những nhân vật chính là những người trong cuộc về hành trình họ khẳng định bản thân, vậy còn góc nhìn từ những người xung quanh, từ chính gia đình của họ thì sao? Về nhà với mẹ chính là một cuốn sách như thế. Khi rơi vào tình cảnh khó khăn, Green phải chuyển về chung sống cùng với mẹ mình, nhưng đi cùng cô không phải là người mà mẹ cô mong đợi. Ba con người, hai thế hệ với hai góc nhìn và hệ tư tưởng khác nhau, nảy sinh cãi vã cùng sự không thấu hiểu và định kiến là điều không tránh khỏi. Trong Về nhà với mẹ, Kim Hye Jin với ngòi bút của mình đã kể đến câu chuyện từ góc nhìn của người mẹ có cô con gái là một người đồng tính, những trăn trở suy nghĩ cùng định kiến của bà chính là hình ảnh chân thực nhất về những điều mà mỗi gia đình trong xã hội khi đối diện tình cảnh này đều trải qua. Dù góc Một góc nhìn đong đầy cảm xúc cùng những suy tư của đầy tính nhân văn và cũng đầy tình người về câu chuyện gia đình, bố mẹ và con cái cùng những định kiến của xã hội do ảnh hưởng của thời đại lên từng thế hệ.
Kết lại thì mình vẫn đánh giá cao mảng văn học Hàn Quốc trong các vấn đề xã hội, chân thực đến mức tàn khốc nhưng vẫn có tình người đầy ắp.
Văn học Hàn Quốc luôn là một trong những lựa chọn của mình khi nhắc đến sách văn học viết về các vấn đề trong xã hội. Có lẽ vì văn hóa tương đồng mà có rất nhiều quan điểm hay góc nhìn từ các tác giả Hàn Quốc khiến mình trầm trồ khá nhiều, cách họ đặt vấn đề rồi đào sâu đến cốt lõi luôn là điều mình ấn tượng nhất.
Khi cộng đồng LGBT đang dần nhận được những quan tâm của xã hội thì dần dần những tác phẩm văn học viết về cộng đồng này cũng được xuất bản nhiều hơn. Trong các cuốn sách thì nội dung thường gặp nhất chính là về những cá nhân đi tìm giới tính thật hay vị trí của chính mình thông qua sự cộng nhận của xã hội và sự cảm thông thấu hiểu của người thân. Hầu hết những cuốn sách viết về cộng đồng LGBTQ+ đều đến từ góc nhìn từ những nhân vật chính là những người trong cuộc về hành trình họ khẳng định bản thân, vậy còn góc nhìn từ những người xung quanh, từ chính gia đình của họ thì sao? Về nhà với mẹ chính là một cuốn sách như thế. Khi rơi vào tình cảnh khó khăn, Green phải chuyển về chung sống cùng với mẹ mình, nhưng đi cùng cô không phải là người mà mẹ cô mong đợi. Ba con người, hai thế hệ với hai góc nhìn và hệ tư tưởng khác nhau, nảy sinh cãi vã cùng sự không thấu hiểu và định kiến là điều không tránh khỏi. Trong Về nhà với mẹ, Kim Hye Jin với ngòi bút của mình đã kể đến câu chuyện từ góc nhìn của người mẹ có cô con gái là một người đồng tính, những trăn trở suy nghĩ cùng định kiến của bà chính là hình ảnh chân thực nhất về những điều mà mỗi gia đình trong xã hội khi đối diện tình cảnh này đều trải qua. Dù góc Một góc nhìn đong đầy cảm xúc cùng những suy tư của đầy tính nhân văn và cũng đầy tình người về câu chuyện gia đình, bố mẹ và con cái cùng những định kiến của xã hội do ảnh hưởng của thời đại lên từng thế hệ.
Kết lại thì mình vẫn đánh giá cao mảng văn học Hàn Quốc trong các vấn đề xã hội, chân thực đến mức tàn khốc nhưng vẫn có tình người đầy ắp.
challenging
emotional
reflective
tense
medium-paced
Plot or Character Driven:
Character
Strong character development:
Complicated
Loveable characters:
Complicated
Diverse cast of characters:
Yes
Flaws of characters a main focus:
Yes
(taken from my blog review)
[...] Už proto, že i já jsem se byla schopná vidět v postavě Green, bylo frustrující knihu číst. Postava matky je neskutečně tvrdohlavá a často sobecká. Ačkoliv jsem jí chtěla mít ráda a chtěla s ní cítit soucit, pokaždé přišla metaforická facka nějakým dalším monologem o tom, jak je příšerná tragédie, že její dcera si dovoluje žít vlastní, nonkonformní život. Matka si nárokuje rozhodování o své dceři a nedochází jí, že její dcera není nešťastná, protože je lesba a nemá normální život, ale právě kvůli lidem, kteří ji odmítají respektovat, kteří se ji aktivně snaží změnit a její život udělat těžkým. Tedy - takto jsem na to alespoň pohlížela pokud šlo o vztah matky a dcery.
Ale matka také chápala nesmyslnost systému, který odkládá staré lidi na vedlejší kolej. Systému, který se bezostyšně chová k Jenny jako k překážce. Žena, kterou kdysi oslavoval svět, která skončí v příšerném ústavu, kde jí předávkovávají sedativy. Copak si neuvědomuje, že protest vůči homofobní společnosti, který podniká dcera je zanícen tím samým pocitem nespravedlnosti, když vidí jak se chovají vůči staré ženě bez rodiny?
Skrze dramatické události nakonec musí matka konfrontovat svůj strach z reality a naučit se smířit se situací. Jinak riskuje, že svou dceru úplně ztratí.
Graphic: Homophobia, Dementia
Moderate: Death, Violence