You need to sign in or sign up before continuing.
Take a photo of a barcode or cover
Dan Brown books are like tv shows with cliffhanger endings. You get hooked, and absolutely have to know what happens next (so what if its 2AM?!) maybe you'll just do one more episode/chapter... and then, suddenly, it's done. Shows over, kid. Dazed, your brain swims with unanswered questions and uncertainties. Sure it was exciting, and you *think* you enjoyed the rollercoaster of emotions, but looking back, it wasn't anything spectacular. Trashy, yet fascinating, and most importantly, easy to devour in one fell swoop.
Enjoyable, fast-paced, interesting, but still a bit flat. Don't get me wrong, I like the book as I was reading it but I did find it far-fetched even by dan brown's standards. I just didn't buy the 'twist'. A decent read, especially for fans of the character Robert Langdon, but it's not the end of the world if you skip/ or miss it. I just wish dan brown put as much effort into his character development as he does his historical research.
I enjoyed this book but I found it too similar to Angels and Demons and The Da Vinci code. I'm a very big Dan Brown fan but I wish he'd change the plot line more. The symbolism and freemason info is very, very interesting.
Re read: 2/4/19
Re read: 2/4/19
adventurous
informative
mysterious
tense
fast-paced
Plot or Character Driven:
A mix
Strong character development:
No
Loveable characters:
Complicated
Diverse cast of characters:
No
Flaws of characters a main focus:
Yes
It was such a good book and I enjoyed all the twists and turns ... until that ending. Why, seriously?!
I was immediately pulled into DC with Langdon and stayed on the edge just until the end where it was anticlimactic. I enjoyed the way Langdon was introduced to the plot - it was a different twist on Brown's usual formula.
I thought the Noetic ideas were quite fascinating and hoped they would play a larger role than they did. I didn't foresee the plot twist, which was a nice "holy shit!" moment, but that's sort of where that plot point ended.
Overall, it seemed like it just ended. I had many unanswered questions and was just left hanging.
I was stoked until the end, now I'm kinda bummed.
I thought the Noetic ideas were quite fascinating and hoped they would play a larger role than they did. I didn't foresee the plot twist, which was a nice "holy shit!" moment, but that's sort of where that plot point ended.
Overall, it seemed like it just ended. I had many unanswered questions and was just left hanging.
I was stoked until the end, now I'm kinda bummed.
From the first page it just sucked me in, loved this book so much!
Ok, mình đọc quyển sách này với một số nhận định. Trước hết, mình đã đọc hai quyển Robert Langdon trước rồi, và mình thích cả hai quyển. Tuy nhiên, mình cũng nghe nhiều người nói là quyển này khá là thất vọng, phần lớn bắt trước hai quyển trước. Thế nên mình đã đọc với khá nhiều lo lắng. May mắn thay, Dan Brown không hề để mình thất vọng.
The Lost Symbols vẫn có đầy đủ những điều mình thích về Dan Brown. Bí ẩn, giải mã các kiểu, check! Nhiều thông tin về biểu tượng, tôn giáo, và khoa học, check! Những ý tưởng thú vị về triết lí và tôn giáo, check! Plot twist này nọ, hmmm, not so much.
Tất nhiên, đọc xong thì mình cũng phần nào những lời chê. Ừ, có một đoạn cốt truyện khá giống Da Vinci Code, và ừ, Dan Brown vẫn không giỏi xây dựng và phát triển nhân vật một chút nào. Tuy nhiên, đây có lẽ là quyển có mặt ý nghĩa ấn tươngj với mình nhất, phần nào cũng thể hiện cái phát triển trong suy nghĩ của Dan Brown. Trong Angels and Demons, Dan Brown cho rằng khoa học và tôn giáo cùng có điểm mạnh, điểm yếu, và nên cùng tồn tại. Trong Da Vinci Code, Dan Brown đã nêu ra rất nhiều vđề trong tôn giáo và kết luận rằng đức tin ko sai, nhưng con người đã vận dụng nó sai cách. Còn đến The Lost Symbols, Dan Brown dường như đưa lý tưởng của mình đến một điểm kết: tôn giáo và khoa học bản chất là một, và mục đích của con người là tìm lại được liên kết đó.
À và đây cũng là quyển duy nhất Robert Langdon không fall in love với nữ chính mà không có chút build up nào. Yay!
Tuy vậy, mình cũng chỉ cho quyển này 4 sao. Mình thấy cốt truyện phần đầu khá chậm, và nhân vật chính Robert Langdon lần này cứ khiến mình thấy khó chịu. Ở những tập trước, chúng ta thấy ông là một giáo sư thông minh, cởi mở, liên tục đưa đến chúng ta những ý tưởng thú vị. Nhưng ở tập này, từ đầu đến cuối, Robert cứ liên tục hoài nghi về những thứ quanh mình, đôi lúc cứng đầu một cách khó chịu. Đồng thời, cái twist cũng hơi dễ đoán. Nó không tự nhiên bật ra mà không có chút hint nào như Da Vinci Code, nhưng không được bất ngờ bằng Angels and Demons.
Tuy vậy, đây vẫn là cuốn sách mình vô cùng thích, và mình sẽ tiếp tục ủng hộ Dan Brown
Next up: Hoả Ngục, AKA Inferno
The Lost Symbols vẫn có đầy đủ những điều mình thích về Dan Brown. Bí ẩn, giải mã các kiểu, check! Nhiều thông tin về biểu tượng, tôn giáo, và khoa học, check! Những ý tưởng thú vị về triết lí và tôn giáo, check! Plot twist này nọ, hmmm, not so much.
Tất nhiên, đọc xong thì mình cũng phần nào những lời chê. Ừ, có một đoạn cốt truyện khá giống Da Vinci Code, và ừ, Dan Brown vẫn không giỏi xây dựng và phát triển nhân vật một chút nào. Tuy nhiên, đây có lẽ là quyển có mặt ý nghĩa ấn tươngj với mình nhất, phần nào cũng thể hiện cái phát triển trong suy nghĩ của Dan Brown. Trong Angels and Demons, Dan Brown cho rằng khoa học và tôn giáo cùng có điểm mạnh, điểm yếu, và nên cùng tồn tại. Trong Da Vinci Code, Dan Brown đã nêu ra rất nhiều vđề trong tôn giáo và kết luận rằng đức tin ko sai, nhưng con người đã vận dụng nó sai cách. Còn đến The Lost Symbols, Dan Brown dường như đưa lý tưởng của mình đến một điểm kết: tôn giáo và khoa học bản chất là một, và mục đích của con người là tìm lại được liên kết đó.
À và đây cũng là quyển duy nhất Robert Langdon không fall in love với nữ chính mà không có chút build up nào. Yay!
Tuy vậy, mình cũng chỉ cho quyển này 4 sao. Mình thấy cốt truyện phần đầu khá chậm, và nhân vật chính Robert Langdon lần này cứ khiến mình thấy khó chịu. Ở những tập trước, chúng ta thấy ông là một giáo sư thông minh, cởi mở, liên tục đưa đến chúng ta những ý tưởng thú vị. Nhưng ở tập này, từ đầu đến cuối, Robert cứ liên tục hoài nghi về những thứ quanh mình, đôi lúc cứng đầu một cách khó chịu. Đồng thời, cái twist cũng hơi dễ đoán. Nó không tự nhiên bật ra mà không có chút hint nào như Da Vinci Code, nhưng không được bất ngờ bằng Angels and Demons.
Tuy vậy, đây vẫn là cuốn sách mình vô cùng thích, và mình sẽ tiếp tục ủng hộ Dan Brown
Next up: Hoả Ngục, AKA Inferno
I really am torn on how to rate this book. On the one hand, Robert Langdon has started to annoy me-- his preachiness gets a little old--and the way that Mr. Brown adheres to the form of his previous books is tiring. On the other hand, I couldn't put the book down and the plot itself held a few surprises. I recommend it for people who want to lose track of time for a few hours and just be entertained.
Não existem palavras suficientes para mostrar a desilusão que foi ler este livro.