lichihana's profile picture

lichihana's review

4.5
emotional funny hopeful informative inspiring fast-paced
Plot or Character Driven: N/A
Strong character development: N/A
Loveable characters: Yes
Diverse cast of characters: N/A
Flaws of characters a main focus: No
amycute's profile picture

amycute's review

3.0

Mình nghĩ truyện này dành cho thiếu nhi, kể về cuộc đời sống cùng bà ở Saga. Theo quan điểm của mình thì chẳng có gì đặc sắc cả.
thaonguyen61295's profile picture

thaonguyen61295's review

5.0

Có mấy đoạn đọc mình mém khóc. Kiểu cảm giác được chữa lành nhiều thật nhiều vì tình người, tình gia đình

minguyen's review

4.0

“Người bà tài giỏi vùng Saga” theo chân cậu bé Tokunaga Akihiro bị mẹ đưa về quê sống cùng bà do hoàn cảnh khó khăn. Cuộc sống của bà ở Saga còn khốn khó hơn cậu tưởng tượng. Chính tình yêu thương và sự tháo vát của bà đã giúp cậu dần trưởng thành về cả thể chất lẫn tinh thần.
Không chỉ tập trung phát triển mối liên kết giữa Tokunaga Akihiro và người bà, tác giả còn chia sẻ những thông điệp nhân văn về sự tử tế của những người con vùng Saga: thầy cô, bạn bè, hàng xóm… Sự nghèo khó, đổ nát của một nước Nhất chịu tổn thất nặng nề sau Thế chiến thứ 2 lại làm nền cho những câu chuyện về tình người ấm áp.
orangie's profile picture

orangie's review

5.0

sách rất dễ thương, trong sáng và nhân văn. Kể về cuộc sống nghèo khổ của tác giả và người bà, những câu chuyện sinh hoạt rất đời thường mà trong đó có nhiều sự tử tế và chia sẻ, chăm sóc. Có mấy câu nói của bà làm mình rất ấn tượng và thích thú.

kim161084's review

5.0

Rất xuất sắc, tôi quá thích, còn con gái tôi thì đã đọc 2 hay 3 lần chỉ trong 1 tuần. Cuốn sách nhỏ xíu 200 trang nhưng những gì nó truyền tải rất đáng trân trọng.

Tôi luôn cho rằng sự hài hước là một biểu hiện của trí thông minh. Vì thế tôi thường thích những cuốn sách có sự hài hước. Và tôi nghĩ khi những điều tử tế và cảm hứng sống được lan toả đến mọi người bằng sự hài hước thì nó có thể chạm đến chúng ta một cách nhẹ nhàng mà thấm thía nhất.

Rất giàu chất Nhật, rất nhân văn, rất đáng đọc ❤️

vuky_1903's review

3.0

1 cuốn sách dễ thương qua lối kể chuyện có phần hài hước của nhân vật chính về cuộc sống lúc còn nhỏ khi ở với người bà của mình.
cuongtrn's profile picture

cuongtrn's review

4.0

Tokunaga Akihiro được mẹ gửi về sống cùng bà tại miền quê nghèo Saga, khi mà mẹ cậu nhận ra Hiroshima – chốn thị thành giờ đã đổ nát bởi phóng xạ, đã không còn phù hợp với đứa con trai nữa. Bị đẩy lên chuyến tàu muộn mà không hề được báo trước, buộc phải chuyển đến một vùng đất xa lạ mà cậu chỉ mới đặt chân tới đâu đó độ đôi lần, tưởng chừng như Akihiro sẽ buộc phải trải qua những tháng ngày chật vật vì phải thích nghi với một môi trường hoàn toàn mới, song có ai ngờ rằng, tám năm ở cùng bà lại chính là một trong những quãng thời gian hạnh phúc, tươi đẹp và đáng ghi nhớ nhất trong ký ức cậu nhóc tám tuổi năm nào.

Có thể xem Người bà tài giỏi vùng Saga như là một cuốn tự truyện đầy ắp kỷ niệm của chính tác giả về những ngày thơ ấu. Ở đó, có cái nghèo – cái đói kém, xác xơ của Nhật Bản những năm hậu chiến, có cái kỳ thú, lạ lẫm của cuộc sống nông thôn mà một đứa trẻ thị thành chưa bao giờ được trải nghiệm, có cả tình người, tình làng xóm, tình thầy trò đầy ấm áp và đặc biệt, còn có bà – người bà tài giỏi vùng Saga.

Người bà tài giỏi vùng Saga lấy bối cảnh miền quê Saga phía Nam Nhật Bản, kết hợp cùng với những hồi ức chân thực được tái hiện từ trải nghiệm của chính bản thân tác giả, bởi vậy, bầu không khí được khắc họa trong truyện là một trong những điểm mà mình yêu thích nhất. Yoshichi Shimada kể lại tất cả những gì mà ông chứng kiến, khắc họa lại y đúc mọi thứ nhưng những gì mà nó vốn là, bởi vậy, cái đói kém suốt những năm tháng ấy cũng chính là điểm nổi bật nhất, được tác giả nhắc đi nhắc lại. Cái đói của tuổi thơ ông không đơn thuần chỉ là những bữa cơm thiếu đạm, hay là những ngày lễ mà chẳng được mua quần áo mới, cái đói hiện diện ngay trên mái nhà tranh tiêu điều, trong cái nồi cơm phải còng lưng mà thổi lửa, và đặc biệt, là ở cái khúc nước của con sông sau nhà – giờ đã được người bà chặn lại để vớt vát thực phẩm rơi rớt từ thượng nguồn, thứ được hai bà cháu gọi vui là cái “siêu thị” thứ gì cũng có.

Tuy nói nhiều về cái nghèo, song tác giả lại không chủ ý tô đậm điều đó, trên phông nền của bức tranh làng quê nghèo đói, thiếu thốn đủ đường, thì những điều kỳ thú, hay tình người nồng hậu, cả bức chân dung đẹp đẽ của người bà giỏi giang, lại càng được khắc họa thêm đậm nét. Akihiro – Yoshichi, xuất thân là một đứa trẻ thành thị, nên những điều giản đơn, thường nhật ở miền quê, qua đôi mắt tò mò của cậu, dường như cũng trở nên lạ lẫm và lý thú hơn bao giờ hết. Lần đầu tiên trong đời, cậu được học cách thổi cơm trên bếp lò dính đầy muội than; lần đầu tiên, cậu biết cảm giác ấm áp tới khôn tả của cái túi chườm bạc màu mà bà nhặt ở đâu đó về; cũng là lần đầu tiên, cậu tự học lấy một bộ môn thể thao, rồi trở thành tuyển thủ bóng chày giỏi nhất toàn trường.

Trên hành trình khám phá những điều kỳ thú ấy, đồng hành cùng cậu, không chỉ có bà, có bạn bè, mà còn có cả thầy cô, hay thậm chí là cả những người mà cậu chưa từng gặp. Đó là những giáo viên đã thay phiên nhường cậu suất ăn trưa đầy ắp tôm thịt trong ngày hội thao, vì biết rằng cậu hiếm có nổi một bữa cơm tử tế, là người thầy không ngần ngại trao tay cậu năm nghìn yên (dù thầy cũng chẳng khá giả gì) khi biết cậu bị mất cắp toàn bộ số tiền dành dụm, chẳng còn đủ vé xe để trở về nhà thăm mẹ; là bác thu tiền điện tươi cười để gia đình cậu “khất” ba tháng liền, là cả vị bác sĩ cho không cậu một bịch thuốc giảm đau… Dưới con mắt cậu, tất thảy mọi người đều hiện lên đầy tử tế và hồn hậu, luôn chan chứa tình cảm và luôn sẵn sàng đùm bọc, giúp đỡ lẫn nhau. Và trong bức tranh tình thương đẹp đẽ ấy, nổi bật nhất là hình ảnh người bà – nhân vật trung tâm của truyện, được tác giả khắc họa bằng ngòi bút đầy kính trọng cũng như tình yêu thương.

Bà cậu sinh năm 1900, vào ngày đầu tiên Akihiro chuyển tới, bà gần sáu mươi tuổi. Cả đời lầm lũi nuôi bảy người con, về già nuôi dạy thêm đứa cháu, song chưa bao giờ bà buông lấy một lời than thở. Tựa như cách bà tác giả gọi bà, thật sự, bà vô cùng tài giỏi. Cái giỏi của bà không đơn thuần chỉ là sự tháo vát trong sinh hoạt và đời sống, như việc biết “mua sắm” ở con sông sau nhà để cải thiện bữa ăn, hay tái chế những món đồ cũ để vừa có thể sử dụng lại, vừa giảm thiểu được lượng rác thải thải ra môi trường. Cái mà bà giỏi nhất, theo mình, đó chính là cách bà nuôi dạy và giáo dục con cháu. Bà dạy cháu cách tiết kiệm nhưng không keo kiệt, dạy cháu biết trân trọng mọi khoảnh khắc hiện tại, biết giữ thái độ sống lạc quan dù hoàn cảnh có thể nghèo nàn, tăm tối. Đặc biệt, bà còn dạy cháu cả tình yêu thương, về cách ứng xử, dung hòa các mối quan hệ giữa người với người trong cuộc sống. Xây dựng hình ảnh người bà, tác giả không hề sử dụng câu từ bóng bẩy, không cố gắng thần thánh hóa hay ca tụng bà một cách quá đà, đổi lại, lối kể mộc mạc, câu từ giản dị, đậm đà tính khẩu ngữ, không chút “lệch pha” với lời kể của một đứa trẻ chốn thôn quê, khiến cho hình ảnh bà hiện lên vừa đẹp song cũng hết đỗi bình dị, qua đó, cái nghèo, cái thiếu thốn, vất vả, cũng vì vậy mà chẳng còn đáng sợ nữa.

Người bà tài giỏi vùng Saga có mười bảy chương, mỗi chương là một câu chuyện nhỏ, theo chân cậu bé Akihiro, người đọc như cùng cậu khôn lớn, trưởng thành. Tuy vậy, song dung lượng mỗi chương lại không hề dông dài, đổi lại, lại vô cùng ngắn gọn, nhẹ nhàng, dễ cảm biết bao nhiêu. Mình nghĩ Người bà tài giỏi vùng Saga là một cuốn sách vô cùng thích hợp để đọc khi dính reading-slump (bởi dung lượng “dễ thở” của nó), hay cho những ai đang cần một chút gì đó dễ thương một tý, cảm động một xíu, đủ để giải trí song cũng đủ để để lại chút dư âm xuyến xang suốt cả một ngày dài. Đánh giá: 4/5 sao.